Đầu tư trực tiếp nước ngoài (tiếng Anh: Foreign Direct Investment – FDI) là hình thức đầu tư dài hạn của một cá nhân hoặc công ty từ một quốc gia vào lợi ích kinh doanh ở một quốc gia khác. FDI không chỉ đơn thuần là việc bỏ vốn mà còn bao gồm cả việc tham gia vào quá trình quản lý, điều hành và chuyển giao công nghệ, bí quyết kinh doanh cho doanh nghiệp tại nước sở tại.
Theo định nghĩa của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) xảy ra khi một nhà đầu tư từ một nước (nước chủ đầu tư) có được một tài sản ở một nước khác (nước thu hút đầu tư) cùng với quyền quản lý tài sản đó. Yếu tố quản lý chính là điểm khác biệt cơ bản giữa FDI và các hình thức đầu tư gián tiếp khác như đầu tư vào cổ phiếu, trái phiếu. Thông thường, nhà đầu tư được gọi là “công ty mẹ” và các tài sản được đầu tư ở nước ngoài được gọi là “công ty con” hoặc “chi nhánh”.
Đặc điểm chính của vốn đầu tư FDI
Vốn FDI có những đặc điểm riêng biệt giúp phân biệt với các nguồn vốn đầu tư khác:
- Quyền kiểm soát và quản lý: Nhà đầu tư không chỉ góp vốn mà còn trực tiếp tham gia vào việc quản lý và điều hành hoạt động của doanh nghiệp, cho phép họ áp dụng kinh nghiệm quản lý và chiến lược kinh doanh của mình.
- Chuyển giao công nghệ và kỹ năng: FDI thường đi kèm với việc chuyển giao công nghệ hiện đại, quy trình sản xuất tiên tiến và đào tạo kỹ năng cho người lao động tại nước sở tại.
- Mục tiêu dài hạn: Các dự án FDI thường có quy mô lớn và mang tính chất dài hạn, tập trung vào việc xây dựng cơ sở sản xuất, kinh doanh ổn định thay vì tìm kiếm lợi nhuận ngắn hạn.
- Bao gồm nhiều hình thức: FDI không chỉ là xây dựng nhà máy mới mà còn bao gồm các hoạt động như mua bán và sáp nhập (M&A), liên doanh, hoặc tái đầu tư lợi nhuận.







































































